Bước tới nội dung

Trung tâm lịch sử Firenze

43°46′23″B 11°15′22″Đ / 43,77306°B 11,25611°Đ / 43.77306; 11.25611
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Trung tâm lịch sử Firenze
Di sản thế giới UNESCO
Quảng trường Piazza della Signoria
Vị tríFlorence, Toscana, Ý
Tiêu chuẩn(i)(ii)(iii)(iv)(vi)
Tham khảo174bis
Công nhận1982 (Kỳ họp 6)
Mở rộng2015
Diện tích505 ha (1.250 mẫu Anh)
Vùng đệm10,480 ha (25,90 mẫu Anh)
Tọa độ43°46′23″B 11°15′22″Đ / 43,77306°B 11,25611°Đ / 43.77306; 11.25611
Trung tâm lịch sử Firenze trên bản đồ Ý
Trung tâm lịch sử Firenze
Vị trí của Trung tâm lịch sử Firenze tại Ý

Trung tâm lịch sử Florence là một phần tư khu vực của thành phố Florence. Khu vực được UNESCO công nhận là Di sản thế giới từ năm 1982.

Được xây dựng trên địa điểm của một khu định cư Etruscan, Florence là biểu tượng của thời Phục hưng đã vươn lên thành một đô thị chiếm ưu thế về kinh tế và văn hóa dưới thời Medici trong thế kỷ 15 và 16. Thành phố có lịch sử 600 năm về văn hóa nghệ thuật, biểu hiện qua các công trình nổi bật như nhà thờ Santa Maria del Fiore, nhà thờ Santa Croce, Uffizi và Ccung điện Pitti là những tác phẩm vĩ đại của những bậc thầy như Giotto, Filippo Brunelleschi, Sandro BotticelliMichelangelo.[1]

Tài liệu tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]

Trung tâm lịch sử Florence là khu vực quy tụ những di sản văn hóa quan trọng nhất của thành phố được giới hạn trong các bức tường có từ thế kỷ 14, được xây dựng nhờ sức mạnh kinh tế và thương mại đạt được vào thời điểm đó, và sự huy hoàng đạt tới đỉnh cao trong hai thế kỷ sau đó.

Trung tâm tâm linh của thành phố là quảng trường Piazza del Duomo có nghĩa là "Quảng trường Nhà thờ" là nơi có Nhà thờ chính tòa Florence, bên cạnh là Tháp chuông Giotto và đối diện là Nhà rửa tội Florence với cổng phía đông được biết đến là "Cổng Thiên đàng", một tác phẩm của Lorenzo Ghiberti. Về phía bắc là Palazzo Medici Riccardi của Michelozzo, Vương cung thánh đường Thánh Lôrensô của Filippo Brunelleschi. Một nơi đáng chú ý khác là Bảo tàng quốc gia San Marco là nơi có những kiệt tác của Fra Angelico hay Phòng trưng bày của Học viện Firenze là nơi trưng bày tác phẩm tượng David của Michelangelo, Quảng trường Santissima Annunziata là nơi có bệnh viện Ospedale degli Innocenti, một công trình thời Phục hưng của Filippo Brunelleschi.

Từ Quảng trường Nhà thờ hướng về phía nam là nơi có trung tâm văn hóa chính trị của Florence với Cung điện Vecchio và phòng trưng bày nghệ thuật Uffizi nổi tiếng. Gần đó là bảo tàng BargelloVương cung thánh đường Santa Croce. Băng qua cây cầu Ponte Vecchio để đến quận Oltrarno là nơi có cung điện Palazzo PittiVườn Boboli. Oltrarno còn có Vương cung thánh đường Santo Spirito của Filippo Brunelleschi và nhà thờ Santa Maria del Carmine là nơi có những bức bích họa của Masolino, MasaccioFilippino Lippi.

Về phía tây là cung điện Palazzo Strozzi là nơi có các cuộc triển lãm và các sự kiện văn hóa lớn cùng với đó là Vương cung thánh đường Santa Maria Novella có mặt tiền được thiết kế bởi Leon Battista Alberti. Khu trung tâm lịch sử có thể được nhìn bao quát từ đồi xung quanh, đặc biệt là từ Pháo đài BelvedereQuảng trường Michelangelo với Nhà thờ La Mã San Miniato al Monte hoặc có thể từ đồi Fiesole, một trong những nơi cung cấp khung cảnh thung lũng sông Arno tuyệt đẹp.

Phía bắc của trung tâm lịch sử được bao quanh bởi đại lộ Viali di Circonvallazione với sáu làn xe. Nó băng qua Quảng trường Tự do với Khải hoàn môn Lorraine và Quảng trường Piazza Cesare Beccaria của kién trúc sư Giuseppe Poggi. Đại lộ này lấy cảm hứng từ đại lộ của Paris, xây dựng khi Firenze lúc đó vẫn còn là thủ đô của Ý.

Tài liệu tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  • “City of Florence”. City of Florence. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 9 năm 2017. Truy cập ngày 14 tháng 9 năm 2014.
  1. ^ “Historic Centre of Florence”. UNESCO. Truy cập ngày 18 tháng 9 năm 2014.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]