Teachers' Immediate Oral Feedback in Speaking Lessons For 11th-Form Students - Le Thi Hong Phuc - Qh.12.e
Teachers' Immediate Oral Feedback in Speaking Lessons For 11th-Form Students - Le Thi Hong Phuc - Qh.12.e
Teachers' Immediate Oral Feedback in Speaking Lessons For 11th-Form Students - Le Thi Hong Phuc - Qh.12.e
1
VIETNAM NATIONAL UNIVERSITY, HANOI
UNIVERSITY OF LANGUAGES AND INTERNATIONAL STUDIES
FACULTY OF ENGLISH LANGUAGE TEACHER EDUCATION
2
ACCEPTANCE
I hereby state that I: Lê Thị Hồng Phúc, 061.E12, being a candidate for the
degree of Bachelor of Arts (TEFL) accept the requirements of the College
relating to the retention and use of Bachelor’s Graduation Paper deposited in
the library.
Signature:
3
ACKNOWLEDGEMENTS
Last but not least, I am indebted to my family and friends for their
encouragement and support during the course of my writing.
4
ABSTRACT
This study tackles the practice of teachers’ immediate oral feedback in
speaking lessons. Specifically, the researcher puts focus on the target teachers
and students’ perceptions of this feedback type, contents and types of teachers’
immediate corrective and positive feedback. The research was carried out
among ten teachers and 155 students in Nguyen Binh Khiem High School, Ha
Noi. The data were collected by means of survey questionnaires, semi-
structured interview and classroom observation. It was firstly unveiled from
the results that the majority of the target teachers and students show the
positive perceptions of teachers’ immediate oral feedback provision in
speaking lessons. Secondly, in terms of the contents of teachers’ on-the-spot
corrective feedback, feedback on form, especially on grammatical mistakes is
of more frequent use than feedback on meaning. Positive feedback on
students’ effort seems to be preferred to that on students’ ability. Lastly,
regarding different types of immediate corrective and positive feedback used,
though teachers and students had different preferences for the types of
corrective feedback, they are unanimous in that of positive one. Basing on
these findings, this paper offered some pedagogical propositions in the hope of
making contribution to the improvement of the practice of teachers’ immediate
oral feedback in speaking lessons.
5
TABLE OF CONTENTS
Page
Acknowledgements.............................................................................................4
Abstracts.............................................................................................................5
Table of contents................................................................................................6
List of tables, figures, and abbreviations............................................................9
CHAPTER I: INTRODUCTION
6
II.1.2.2. Fluency...........................................................................18
II.1.3. Teaching speaking skill...............................................................18
II.1.3.1. Methods of teaching speaking skill................................18
II.1.3.2. Stages of a speaking lesson............................................19
II.2. Overview of teacher’s immediate oral feedback in speaking lessons….19
II.2.1. Feedback in speaking lesson........................................................19
II.2.1.1. Definition of feedback....................................................19
II.2.1.2. Roles of feedback in language classrooms.....................21
II.2.1.3. Types of feedback...........................................................22
II.2.2. Teacher’s immediate oral feedback in speaking lessons.............25
II.2.2.1. Content of teachers’ immediate oral feedback
in speaking lessons......................................................................25
II.2.2.1.1. Contents of immediate corrective feedback.....25
II.2.2.1.2. Contents of immediate positive feedback……27
II.2.2.2. Types of teachers’ immediate oral feedback.......28
II.2.2.2.1. Types of immediate corrective feedback..........28
II.2.2.2.2 Types of immediate positive feedback...............32
II.2.2.3. Teachers’ and students’ perceptions of teachers’
immediate oral feedback in speaking lessons...............................33
II.2.2.3.1. Teachers’ perceptions of immediate oral
feedback in speaking lessons........................... .................33
II.2.2.3.2. Students’ perceptions of immediate
oral feedback in speaking lessons......................................34
II.2.2.3.3. Mismatch between teachers’ and
students’ perceptions of immediate oral feedback............36
7
CHAPTER III: METHODOLOGY
IV. 1. Results.....................................................................................................47
IV.1.1. Teachers and students’ perceptions of teachers’ immediate
oral feedback in speaking lessons.......................................................... 47
IV.1.2. Contents of teachers’ immediate oral feedback........................55
IV.1.3. Types of teachers’ immediate oral feedback.............................63
IV.2. Discussion of the results......................................................................... 69
IV.2.1. Teachers’ and students’ perceptions of teachers’ immediate
oral feedback in speaking lessons.......................................................... 69
IV.2.2. Contents of teachers’ immediate oral feedback for
11th-form students in speaking lessons.................................................. 72
IV.2.3. Types of teachers’ immediate oral feedback for
11th-form students in speaking lesson.................................................... 75
IV.3. Pedagogical suggestions for improving the teachers’ immediate
oral feedback in speaking lessons for 11th-form students in Nguyen
8
Binh Khiem high school, Hanoi....................................................................... 76
CHAPTER V: CONCLUSION
REFERENCES
APPENDICES
positive feedback............................................................... 57
9
List of Figures
in speaking lessons.......................................................... 47
in speaking lessons........................................................... 50
in speaking lessons............................................................ 51
feedback.............................................................................63
10
of corrective feedback .......................................................65
List of Abbreviations
Q: Question
T: Teacher
S: Student
Int: Interviewer
11
CHAPTER I: INTRODUCTION
This chapter, which includes rationale for the study, aims, research
questions, scopes, methods and organisation of the study, would hopefully
provide readers an overview of the whole paper.
In response, English teaching and learning has been paid much attention
to, which is shown by remarkable changes in curriculum as well as teaching
methods i.e. the introduction of speaking skill in the new textbook to Upper
Secondary schools and the adoption of Communicative Language Teaching
(CLT) which “emphasizes communicative competence” (Richards & Rodgers,
1986, p.35) As the matter of fact, speaking skill, “the most important aspect of
learning a second language” (Nunan, 1989, p.14), is still a challenge for
Vietnamese learners. Although teachers, in CLT approach, no longer play a
dominant role in class, their guidance and support have always been of
beneficial help to students. Especially, teachers’ feedback provision in
response to students’ mistakes as well as good performance is of significant
importance. Considered, “an integral part of the lesson” (Nguyen et al., 2003,
p.4), teacher’s feedback is always in bad need, like Fanselow (1987, p.267)
wrote, “to teach is to provide feedback”. Teachers’ feedback falls into written
and oral type and it can be delivered with or without delay. Notably, oral
12
feedback in general and immediate oral feedback in particular is the most
common occurrence in classroom and often employed in speaking lessons.
Hence, studying on immediate oral feedback, from the researcher’s viewpoint,
is very practical. In addition, according to Hattie & Timperley (2007
immediate oral feedback provision in tune with its effectiveness in teaching-
learning act has still been a big challenge when teachers’ feedback
management needs constant improvement.
Although teachers’ feedback has been the subject of many studies, most
of them tackled the matter of corrective feedback and written feedback and
mostly in writing lessons. Work on oral feedback and especially on immediate
oral feedback in speaking lessons is quite small in number. Therefore, it is of
great importance to investigate the matter intensively in the context of teaching
and learning speaking skill. Hopefully, the research would make contribution
to completing the insightful understanding about teachers’ oral feedback,
enhancing teaching and learning English, accordingly.
13
I.3. Research questions
In addition, the data for the study is to be collected among 11th- form
students and teachers of English in Nguyen Binh Khiem High School, Hanoi.
14
teacher and student participants. Secondly, semi-structured interview was
carried out among teacher and student-participants to get more reliable data
and intensive understanding about the matter raised in the research questions.
Lastly, classroom observation was used as the indispensable method since it
offered a double-checking scheme of participants’ responses, helping
researcher to investigate the issue in practice with an objective view.
I.6. Organisation
Chapter 3: All the details about “Methodology” including the three data
collection instruments, data collection methods and its procedure are discussed.
Chapter 4: Data analysis and discussion about results to find out the
relations of those results to the four research questions are presented.
15
CHAPTER II: LITERATURE REVIEW
This chapter shows the researcher’s review of the literature related to the
paper’s issues. It is expected to provide readers with background knowledge
for better understanding of the rest of the paper.
16
In brief, there are different concepts of speaking, i.e. speaking as an
action, a process and a skill. In this study, the term “speaking” will be used to
refer to a skill related to language teaching and learning.
II.1.2.1. Accuracy
Recognizably, accuracy is one of the most important criteria to measure
one’s linguistic ability and to shelter language users from communication
breakdowns.
17
I.1.2.2. Fluency
18
pairs or groups requiring negotiation and co-operation to do not only accuracy-
based tasks but also fluency-based ones. Besides, they are provided with
authentic activities and meaningful tasks, students feel free with real-life
communication. As a result, they are active in producing their own output and
learning new language through doing with mistakes. Teachers’ feedback, in
this case, appears to be more important than ever.
So far, the term “feedback” has been used in many different fields such
as biology, economics, government, education, etc. On the webpage of
Wikipedia, feedback is defined as “a process of sharing observations, concerns
19
and suggestions with the other with an intention of improving his performance
as an individual”. This definition, actually, shed light on the nature of feedback
in any aforementioned fields. Recognizably, although feedback can be of the
extremely broad terms, within the scope of this study, the researcher tackles
feedback with a pedagogical view.
In the context of teaching and learning languages, there are a big number
of feedback definitions. Littlewood (1981) and Lewis (2002) both equaled
feedback with telling learners about their progress and showing them their
errors in order to guide them to areas for improvement. Different in words but
similar in nature, Ur (1996, p.242) proposed that “feedback is information that
is given to the learner about his or her performance of a learning task, usually
with the objective of improving this performance.” It is clearly seen that these
two definitions treated this terms under a broad point of view since they just
indicated that learners are the ones to receive feedback without showing who
are the ones to give it. However, in Ferris (1999), feedback was viewed as “any
response a teacher may give his or her students” (cited in Do, 2009, p.16).
20
given without personal judgment or opinion, given based on the facts, always
neutral and objective, constructive and focus on the future”, “criticism is
personal, fault finding, very subjective, usually destructive, involve emotion,
and past oriented” (p.7). In another way, as opposed to feedback which is
aimed to give sincere input to someone in order for him/ her to improve him/
herself, criticism is given for the negative purpose and in improper way.
21
“giving feedback is one of the key roles that teacher play in classroom.” (Al
Fahdi, 2005). Moreover, not every teacher is successful in doing this job;
therefore, the matter of what types and contents of feedback to deliver is
undoubtedly a matter of concern.
22
Glattulo (2000) and Harmer (2001) seemed to be briefer when dividing
feedback in to three categories only, i.e. corrective, evaluate and strategic
feedback. Basically, there are no distinctive differences among those types of
feedback. Apart from corrective and evaluate feedback shown clearly above,
strategic one, which aims to offer students advice on what to do to improve
their performance, is somehow like effective and descriptive feedback
clarified in Brookhart (1998).
It is commonly known that besides these feedback types, there are some
other related names shown as the followings.
23
Teachers’ vs. Peer feedback
S: I go yesterday.
Clearly enough, the formal one (“turn face to the side a bit and frowns)
is non-verbal feedback whereas the later (“go” with rising tone) is oral.
Simply put, feedback which can be called oral must be in utterances.
24
that this feedback type is recommended at the accuracy stage. As for the
advantages of the on-the-spot feedback, in the researcher’ viewpoint, it
enables teachers to give support or encouragement when students are confused
about their making mistakes or in need of being motivated. Richards (1998)
who was concerned about spontaneous correction asserted that it can help
learners aware of the mistake straight away. Nevertheless, he put emphasis on
the fact that “sometimes this feedback type discourages learners from
speaking as they may feel that every word in their speech is being judged.”
(Richard, 1998, p.23). Similarly, immediate feedback is not recommended in
the fluency stage of a speaking lesson. In this case, delayed feedback should
take place. Seeing that spontaneous feedback can backfire sometimes, it is
suggested that techniques of delivering should be employed. Penny Ur (2006)
(cited in Nguyen, 2009) recommended that spontaneous feedback should be
“unobtrusive” to avoid the interruption students’ “flow”. Another point which
may distinguish on-the-spot from delayed feedback is that whereas the former
one tends to be used for individuals’ performance, the latter is for group work.
(Roger, 2006)
In fact, there have been no studies which clearly discussed the contents
of corrective feedback. In the researcher’s view point, immediate corrective
25
feedback should have its content focused on both mistakes on form and
mistakes on meaning.
26
According to “Attribution Theory” by Weiner (1980 & 1992) cited in
Bempechat (2002), there are four factors that influence motivation in
education: ability, task difficulty, effort and luck.
Falling into the same lines with the Attribution Theory, Burnett (2002)
suggested that teachers’ oral feedback should focus on students’ ability or
effort in order to provide motivation to students in speaking lessons.
27
the others who are not may feel that they cannot perform as well as their
friends because they are not so innately smart.
28
Recast:
Explicit correction:
Elicitation:
(Slimani, 1992)
Clarification request
The purpose of clarification request is to elicit reformulation or
repetition from students with respect to the form of students’ ill-formed
utterances. (Leyster and Pan ova, 1998). Here is an example of clarification
request:
30
(Adapted from Lyster and Panova, 1998)
Metalingustic cues:
Apart from the metalingutic cue used in the above example, teachers
may ask “Do we say it like that?”, “That’s not how you say it in English”, etc.
Repetition
S:"The...the giraffe?"
31
T: "The giraffe?"
A simple sentence:
- You did try your best/ you put a lot of effort into it.
A complex sentence:
32
II.2.2.3. Teachers’ and students’ perceptions of teachers’ immediate
oral feedback in speaking lessons
As for feedback timing, the researcher realized that there has been mixed
attitudes towards whether teachers’ oral feedback should be immediate or
delayed in speaking lessons. In Lewis & Anderson (1985), the majority of
teacher respondents thought that “the more immediate feedback, the more
useful it is in terms of learning.” (p.34). Besides, other teachers who are very
neutral stated that immediate oral feedback can be useful when teachers are
interacting with the class but when students are involved in pairs or groups
activities, immediate feedback is not advisable and delayed correction is better,
instead.
33
results with Strain et al., (1983), Dunkin & Biddle (1974, cited in Burnett,
2002, p.5) pointed out that teachers’ positive feedback occurred on average
only 6% of the total time for feedback. In brief, there were different ideas
about this.
35
With regards to the contents of teachers’ feedback, Salle (2004)
concluded that students showed a high preference for feedback which focused
on form, not on content which tended to be general and sometimes,
contradictory to students’ ideas. In Burnett’s study (2001), it was found that
most students (84%) preferred to be praised for trying hard or putting in effort,
rather than for having good ability (16%). It is noticeable that, in corrective
feedback, although recasts were used most frequently by teachers, they may
not be noticed by students because they do not require participation by
students, which was illustrated by 70% of recasts going unnoticed in Lyster
and Ranta (1997). Another finding in Long (2006) showed that some students
had difficulties in distinguishing recasts from repetitions.
36
Mismatch can also be found between students and teachers’ perceptions
of effectiveness of oral corrective feedback. Specifically, the student-
participants in Schulz (2001) stated that constant correction and immediate is
sometimes not helpful because they feel that it inhibits language production.
Teacher-participants, on the other hand, were more concerned about not over-
correcting their pupils for fear of inducing language anxiety. The teachers
expressed that it is neither practical nor beneficial to correct each and every
error that students commit.
In one word, although most of the teachers and students shared the same
positive view on teachers’ oral feedback in speaking lessons, there is mismatch
in their ideas about frequency of oral feedback provision, immediate or delayed
feedback, etc. In the researcher’s opinion, the aforementioned mismatches may
be hindrances for effectiveness of teachers’ feedback provision. Therefore,
bridging the gap in teachers and students’ perceptions is the matter of
overriding concern.
37
CHAPTER III: METHODOLOGY
In this chapter, all the detailed information about Methodology
concerning employing the three data collection instruments is discussed.
This paper was carried out among 11th-form students and teachers of
English in Nguyen Binh Khiem High School, Hanoi. Ten of the teachers of
English in this school and four clusters of 11th-form students, namely 11CA
(specialized group of English), 11A7, 11A8 (non-specialized groups) and
11CH (specialized group of Chemistry), which consists of 155 students in total,
were selected to complete the survey questionnaires. The researcher selected
these clusters of students with a hope of obtaining comprehensive data and
accurate reflection of the practice of teachers’ oral feedback in speaking
lessons. In addition, the number of student-participants which made up 22% of
all the 11th-form students in this school could be considered reasonable enough.
38
The distribution of survey questionnaire to these students can be shown in
details in this table below.
11A7 35
11A8 43
All of the respondents for the questionnaire were required to supply their
name, address or phone number so that the researcher could contact when
necessary.
After carrying out the survey questionnaire, three teachers and six
students from four groups (one or two students from each group), all of whom
had critical or interesting answers, were invited to take part in the semi-
structured interview. Accordingly, the researcher could have more in-depth
understanding about the research’ issue.
Lastly, group 11A7 was chosen at random for carrying out the classroom
observation for direct reflection of the practice of teachers’ oral feedback in
speaking lessons.
39
Survey questionnaire
40
Range of questions
In order to obtain the data for the research questions, the researcher made use
of three types of questions, i.e. factual and behavioral questions in
investigating the practice of teachers’ oral feedback in speaking lessons and
attitudinal questions to discover teachers and students’ perceptions of the
matter concerned. All the questions in the questionnaire were estimated to be
completed in ten minutes.
Semi-structured interview
41
openly way and promised about efficiency. For later reference, the researcher
audio-taped all the interviews under the permission of the respondents.
Range of questions
Classroom observation
42
to avoid this problem, video-tape was utilized to capture all the moves in the
classroom so that any of data would not be neglected.
In this stage, the researcher had the survey questionnaires piloted with
two teachers and five students. The purposes of this stage were to collect
constructive feedback on how the instrument worked or whether it performed
as intended. Indeed, piloting helped identify ambiguous, repetitive and
redundant items in the questionnaire, enhancing the degree that the questions
could yield the data required. After being piloted, revision on this instrument
was indispensable to ensure its accuracy and conciseness. Accordingly, some
necessary changes were made and repiloting was carried out until the
instrument was proved to work effectively.
43
respondents were required to write down their name and address or phone
number for the sake of later reference.
In this phrase, once having drawn out a checklist for the classroom
observation, the researcher also piloted this checklist to check whether it
worked effectively enough. Afterwards, some necessary changes in classroom
observation checklist were made basing on the drawbacks of its design. To
44
minimize the mistakes that the observer might encounter during the
observation, video-tape was used for later reference.
After carrying out the three instruments, all the data were collected.
Initially, the researcher checked whether there were any technical problems
with recordings and tapes. After that, the researcher had to value the obtained
data to sort out the valueless ones. Moreover, the data that were noted down
and recorded from the semi-structured interview seemed to be overloaded;
thus, the researcher checked them again carefully to get what was really useful
for the study’s aims.
45
III.5. Data analysis procedure
46
CHAPTER IV: RESULTS AND DISCUSSION
Following the six phases in the data collection procedure mentioned in
the previous chapter, data essential to the completion of this research have
been obtained. The results of analysis process come as follows:
IV. 1. Results
70 60
60
50 35 .3 40
Teacher
40 29
%
30 16 .7 19
Student
20
0 0 0 0
10
0
Unim po rta nt Q uit e N e utral Im po rt ant E xtrem e ly I
Im po rt a nt Im po rta nt
47
for extreme importance) outweighs those who are neutral (19%) and devalue it
(16.7%). Positively enough, no one said it is not important at all.
120
100 90 85
80 70
65.4
% 60
40 40
Teacher
40 31 30
20.6 Student
20 8
0
A B C D E
48
A. Teachers give oral feedback just in time students need teachers’ help
or encouragement.
E. Others
49
many things in a lesson; thus, sometimes their full attention could not be paid
to only one individual speaking (T2, Appendix 3B). As for the respondents’
other opinions, some students supposed that since this feedback type usually
takes form of short utterances, it is not time consuming and teachers can
provide more contents in their feedback to students.
Briefly, despite some differences, these figures still show the same
positive perceptions of the role of this feedback type among the respondents.
70
60
50 46.3
50 40
37.2 Teacher
40
% Student
30
16.5
20
10
10
0 0 0 0
0
Never Rarely Som etim es Often Alw ays
50
the advocacy for other choices. Following, the idea that teachers always use
this feedback is chosen by 40% of the teachers and 16.5 % of the students.
Noticeably, the rest are all the advocates for the third choice (“teachers
sometimes use this feedback”), leaving option (1) and (2) chosen by no one.
The results collected from the questionnaires, to some extents, quite match
with what was shown in the observation. In fact, teachers’ immediate oral
feedback made up to more than six seventh of the teachers’ feedback turns,
leaving only a few times for delayed feedback (Appendix 6).
14% 7% 7%
51
Overall, the number of students who stand in a big favor of being given
feedback from their teachers occupies a very high percentage (72%). One of
those students said that: “If my teacher delays correcting my mistakes, I will
probably have repeated them many times before realizing and knowing how to
correct them. As a consequence, what imprints on my mind more is my
mistakes, not the right ones.” (S1, Appendix 4A). In addition, it came as a
surprise to the researcher that during the classroom observation when there
were two students did actively ask their teachers for immediate feedback when
they are unsure about their utterances but their teachers seemed not to be going
to give any feedback on the spot. This fact, to some extents, indicates the
extremely favorable responses in some groups of students to the matter of
immediate feedback.
In contrast with the majority of advocates, only 14% of the students are
neutral and another 14% object teachers’ immediate oral feedback. This figure
discloses some contradiction in the way students perceive this issue since in
question (1), i.e. no one thinks that teachers’ immediate feedback is not
important at all. When being asked to clarify, one student in this group, who
defined himself as not good at English shared that “My teacher tend to loose
patience, even got angry with me sometimes because I seemed to make no
improvement. Then I became scared of speaking and whenever I speak, I make
mistakes and any of my teachers’ immediate feedback at that time has a
counter-effect. I can’t continue speaking at all.” (S3, Appendix 4C).
52
IV.1.1.5. Teachers’ and students’ opinion about giving immediate
feedback on students’ good and bad performance
The two pie charts above respectively represents the teachers’ intention
of giving feedback on their students’ good and bad performance and the
students’ wish for their teachers’ immediate feedback in the two situations.
50% 42%
When students perform w ell When performing w ell
When students perform badly When performing badly
Both Both
Remarkably, the majority of both the teachers and the students express
their attention to bad performance, 50% and 42%, corresponsively. Whereas
the number of teachers who want to deliver their immediate feedback on
students’ good performance is still up to 40%, nearly twice less of the students
advocates for that. However, the rest of students, making up 39%, reveal that
both teachers’ immediate correction and praises are welcomed at any
circumstances. Undoubtedly, such high percentages of the respondents paying
attention to students’ mistakes reflects their great concern about students’
making mistakes and their awareness of the importance of teachers’ immediate
correction in speaking lessons. These figures can be considered as a positive
sign in the teaching and learning English in Vietnamese context. Indeed, in the
Communicative approach, “mistakes are seen as positive step towards learning
53
(...), no mistakes in a lesson means no real learning has taken place” and
“correction is an integral part of the lesson” (Nguyen et al., 2003, p.19).
As for the results that the number of teachers who want to give students
immediate feedback on their good performance outweigh as four times as that
of students who want to be commented immediately, there are some reasons
for it. When being interviewed, one teacher said that: “Motivation is
indispensable in a speaking lesson. Especially, when my students do well in the
lesson, I give them praises immediately and I can see how my feedback
works.” (T1, Appendix 3A). Another teacher, highly experienced, said that the
most basic objective of a speaking lesson is to prompt students to produce
language; therefore, whenever students utter a sentence, whether their
sentences right or wrong, they are firstly deserved to teachers’ praises (T2,
Appendix 3B). Those teachers’ opinion can be demonstrated in the real-life
situation. Through the classroom observation, the researcher agreed that those
teachers gave their students immediate positive feedback frequently. It seems
that only by common encouraging words like “good”, “very good” could
students be highly motivated. On the contrary, quite a few students said that
they want their good performance to be complimented on, which indicates the
two possibilities. One is that they are quite strict about what they deserve when
doing well. Another possibility is that within restriction of total time for
teachers’ feedback, they think that corrective feedback should go first.
54
In short, both corrective and positive are in favor of the majority of the
participants. However, within the time restriction, the target participants show
their preference for feedback when students do something wrong.
Mistakes on meaning
40
71.8
Mistakes on form
60
0 20 40 60 80 100
Teacher Student
%
55
grammatical mistakes, mistakes on vocabulary and pronunciation. However,
the rest teachers and students, accounting for 40% and 28.2% respectively,
think that more of teachers’ attention is directed to mistakes on meaning
including mistakes on ideas themselves, mistakes on idea organizations and
mistakes on logic of ideas. The results are fairly consistent with what was
found in the researcher’s observation scheme. As told, during the speaking
lesson, among the total of 32 teachers’ corrective feedback turns, 27 of them
was for correcting mistakes on form, making up nearly 67% of the total times.
(Appendix 6)
When being asked about the reasons why mistakes on form grab more
teachers’ attention, one teacher said that: “Paying attention to students’
mistakes on grammar and vocabulary benefits students not only in speaking but
also in other skills. Especially, grammar, vocabulary and pronunciation are
among the focuses of any students’ exams.” (T2, Appendix 3B). However,
another teacher who advocates for mistakes on meaning asserted that: “There is
always a context when people communicate. Thus, even when one
mispronounces or make grammatical mistakes, one may be still understood;
but it’s one’s mistakes in meaning that prevent one’s message from being
conveyed.” (T1, Appendix 3A). Recognizably, while the former teacher
combines the objectives of a speaking lesson with the exam focuses, the later
concerns the sake of speaking skill itself.
In short, there are conflicting ideas about which types of mistakes should
be paid more attention to. However, in practice, mistakes on forms are proved
to be of greater concerns. Besides some of the teachers’ perceptions about the
high importance of grammar, vocabulary and pronunciation, it is the exam-
56
orientation in Vietnamese education which have influences over their focuses
in correction work.
57
students, leaving “very often” chosen by no one. Remarkably, whereas no
teachers say that mistakes on vocabulary are rarely corrected, about one fifth of
the students choose this answer choice.
58
is the first and foremost important thing because three forth of the exam paper
deals with it. Putting focus on grammar in speaking lessons is somehow like
killing two birds with one stone.” (T2, Appendix 3B)
` While there are extremely high percentages of the teachers and the
students proposing that students’ mistakes on ideas are sometimes corrected,
only a small number of those (20% and 10% respectively) thinking that
teachers usually give immediate corrective feedback on it. Besides, there are
equal figures (20% and 23%) representing the teachers and the students’ view
that this mistake type is rarely corrected.
59
“very often” and “usually”. Moreover, the two groups’ answers to the rest
questions are shown in significantly different percentages (70% versus 17%,
30% versus 67%). Especially, up to 16% students claim that their mistakes on
logic of ideas are ignored by their teachers.
Also though this question, it once again proves that between students’
mistakes on form and meaning, the former one is undoubtedly the frequent
focus in the contents of those teachers’ immediate feedback.
60
the researcher’ experience, the problem of 11th-form students does not lie in
their lack or confusion of ideas but the way to put these ideas together
coherently and cohesively.
80
70
53.6
60
50 40 39.9 40 Teacher
% 40 Student
20
30
20 6.5
10
0
Ability Effort Others
That idea may also be used as an explanation for the students’ trends of
preferences for the contents of teachers’ positive feedback, which are
illustrated in the pie chart below.
62
ability makes one different from others.” (S1, Appendix 4A). Nevertheless, one
student with preference for effort feedback put it that since not every student
possesses an innate ability and most of them have to try hard to achieve
something. Hence, there is nothing better than when their effort is recognized.
Added to this, another reason revealed that such the compliment on ability
sound a bit childish to 11-form students’ ears.
60
45.6
50
40
40
30
30
% 19.8 20
20 14.8 12
10
10 4.8 3 0 Teacher
0
0 Student
EX
Cl
Me
Re
Eli
Re
ari
c it
ca
pe
pli
ta
fic
lin
c it
st
ati
titi
ati
g
o
on
co
uit
n
o
rr e
nr
ic
cu
eq
cti
es
ue
on
s t
63
three other types are the least common types, among of which clarification
request is preferred by no one.
64
120%
100%
80%
60%
40%
20%
0%
Explicit Clarif icatio Metalinguis
Recasts Elicitation Repetition
correction n request tic cue
65
students as discussed in detail above. Significantly, whereas elicitation is the
most preferred by those students, it is used by only 10% of the teachers.
When the teachers and the students explained for their preferences of
different immediate corrective feedback types, the reasons for those match and
mismatch were disclosed simultaneously. Concerning teachers’ opinion about
clarification request, one teacher said that it’s no use trying to elicit students by
asking “What do you mean by...?”, “I don’t understand” or “I’m sorry?”, etc.
because it will make students more confused (T1, Appendix 3A). The same
opinion is directed to metalinguistic cues. Sharing the teacher’ ideas, one
student put it that when being responded “I’m sorry?”, “Pardon me?”, students
may mistakenly think that teachers aim at asking for students’ repetition
because they cannot hear students clearly (S1, Appendix 4B). That is also the
reason why whereas repetition and recast is used by many of the teachers but
not in favor of those students. Relating to the fact that elicitation is most
preferred by students but used at low frequency by the teachers, the answers
from those teachers and students showed more evidence for these polarized
ideas. Actually, to prompt students to correct mistakes by elicitation, teachers
may ask “What is the word?”, “Well, say that again” or pause and let students
complete the utterance like the example in the questionnaire. However, the
researcher wanted to shift those teachers and students’ thought about the last
way. According to another interviewee, “elicitation by pausing and letting
students complete the utterance is surely the easiest way for students’ mistakes
to be corrected. However, it’s not necessary to remind them of the related or
previous knowledge all the time. In some cases, it even makes students lazy to
think.” (T1, Appendix 3A). In contrast, one student showed her preference of
being shown in details what to correct and the reasons for correction, as well so
66
that they will know how to self-correct the same mistakes next time. (S3,
Appendix 4C)
The collected data from both the teachers and the students about types of
teachers’ immediate positive feedback are represented in the chart below.
12
Sentence 30
Student
31 Teacher
Phrase
10
57
One word 60
0 20 40
% 60 80
As shown, the first answer choice that teachers’ immediate praises tend
to take form of only one word is acknowledged by the equal proportions of the
teachers and the students, 60% and 57% respectively. Recognizably, those are
such significant figures in compared with the rest of advocates for the two
other choices. Specifically, only 10% teachers say that they usually use phrases
to comment on their students’ good work; however, the number of students
advocating for this is threefold. Aversely, the number of teachers (30%) saying
that delivering full sentences are their typical ways of giving positive feedback
is nearly three times more than that of students who see it in practice.
67
observation, which showed that only three out of 20 times of the teachers’
immediate positive provision was in form of full sentences. (Appendix 6)
17%
43% Figure 15: Students’ preferences
40%
for types of teachers’ immediate
positive feedback (Question 10,
Noticeably, the two equal proportions of the students who prefer words
and phrases for teachers’ praises together make up to more than 80% of
advocates for short forms of expression in teachers’ feedback. Three student
interviewees supported to their teachers’ using short forms of expression for
their compliments by emphasizing that only one word like “Good”, “Fine” is
enough to make them know that their good points are recognized. (S1, S2 &
S3, Appendix 4A, 4B & 4C)
When being asked about the reasons why the majority of teachers use
short forms of expression, especially only one word when giving feedback, one
teacher said that: “They have to make it short and simple because of the limited
time.” (T2, Appendix 3B). In terms of teachers’ praises in complex forms, this
teacher also shared that teachers sometimes compliment that “That’s good.
Come on!” or “It’s very nice. What’s else?” while those sentences like “You
did it very well. Try harder.” or “I like it very much. Keep up your good
work.” tend to be delivered after students finish speaking.
68
In one word, those teachers’ preferred type of short-formed expressions,
which, fortunately, lives up to most of their students’ expectation.
To sum up, this chapter has shed light on the four research questions.
Firstly, it unveils that the majority of the target teachers and students shows the
positive perceptions of teachers’ delivering oral feedback on the spot.
Secondly, regarding the contents delivered in those teachers’ spontaneous
feedback, feedback on form, especially on grammar is highly used in those
teachers’ correction work and effort feedback seems to be preferred to ability
feedback. Remarkably, in practice, those teachers tend to use general ways of
praises such as “Good!” or “Very good”. Finally, in terms of the different types
of this feedback, whereas those teacher and student participants show the
mismatch between their preferred types of corrective feedback, they are
unanimous in the preferred types of positive feedback.
69
preference for this feedback for the sake of their confidence when speaking out
loud. Literally, it is not a negative attitude; however, one question looming in
the researcher’s mind is whether those students over-abuse this advantage to
make up for their passiveness and lack of confidence in speaking lessons. This
question stems from the fact that those students often find themselves so
nervous during their performance that they still want their teachers to strictly
follow their speaking and help them as much as possible. As recognized
through the observation, when the students are unsure about something or
intuitively know that they have uttered something wrong, instead of keeping
speaking, they tend to speak with a halt or pause until the teacher elicits them.
That, undoubtedly, is an example for students’ dependence on teachers’
immediate feedback which does not reflect the essence of CLT approach in the
sense that students should be active and independent in learning.
As analyzed in the section V.1.2.1, the teachers in this school are in big
favor of giving feedback on form, which matches with the preference of those
students in Salle (2004). For what best known to the researcher, CLT approach
has paved its way into many schools and Nguyen Binh Khiem high school is
not an exception. However, what was advocated by these teachers seems to run
against the theory of this approach. To make it clear, in CLT approach, it is not
linguistic or grammatical competence but communicative competence which is
put focus on. In this vein, students are not supposed to simply learn the
linguistic structures and grammar rules. Rather, they should be actively making
meaning through activities (Rodgers, 2001) and also learn new language via
these meaningful activities. It should not be mistakenly interpreted that
mistakes on form are ignored. One of the common criticisms of this approach
is that such concentration on language behavior may result in negative
consequences in the sense that important structures and rules would be left out.
Thus, it is the teacher who must balance his/ her attention to his/ her students’
grammatical mistakes and other mistakes on from with mistakes on meaning.
72
In the smaller scale related to those teachers’ distribution of attention to
sub-types of mistakes on meaning, the students’ mistakes on ideas are believed
to grab more attention than idea organizations and logic of ideas. The
researcher partly agrees with one of the teacher interviewees’ explanation that
frequent attention to students’ mistakes on ideas is influenced by the typical
structure and requirements of speaking tasks. To be more detailed, when
engaging in speaking tasks, students are mostly required to play a role in a
small role-play in which each student is supposed to speak two or three
sentences only. Thus, the problem of idea organizations or logic of ideas is
hardly encountered. Not until in the last speaking task which requires more
complex skill do students have to present a string of ideas, are the ways
students organize their ideas or the ways they make their sentences coherent
paid attention to. Unfortunately, due to the problem in time management of
many teachers, lack of time for students’ performance in the last task is
common occurrence, leaving no chances for teachers’ feedback on students’
organizations or logic of ideas. To some extents; however, in the researcher’
experience, the problem of 11th-form students does not lie in their lack or
confusion of ideas but the way to put these ideas together coherently and
cohesively. Therefore, students’ performance in the last speaking task deserves
the investment of more time as well as more teachers’ attention.
73
support teachers’ positive feedback on students’ effort. This result indicates the
consistency with 84% of students preferring to be praised for trying hard rather
than for having good ability, which was shown in Burnett’s 2001 study. In the
researcher’s opinion, this idea is understandable for some reasons. One of the
main reasons is that students’ innate ability varies from one to another; thus, it
is unfair to set the same criteria to judge all students in learning. From bad to
worse, many teachers’ praises on students’ ability sometimes backfire when
resulting in over-confidence or arrogance in those whom these praises are
addressed to and, simultaneously, leading to the inferior complex in the other
who are hardly ever complimented by teachers. The second reason lies in the
common sense that ability feedback tends to be given to younger students in
primary or secondary school, as one of the interviewed student stated. This
may make no sense to someone; however, to the researcher, it can be explained
in accordance with the typical feature in the psychology of those students in
this age. In other words, they are in the period of life when they like trying and
trading their effort for achievements. According, they want their effort to be
recognized and praised by other.
It is also noteworthy that about one half of the teachers usually say
“Good!” or “Very good!” as responses to their students’ good performance. To
the researcher, it is very difficult to interpret whether this compliment is on
students’ ability or their effort. However, it seems to be supported by the
majority of the students. Since this way of giving feedback is less time-
consuming; it is obvious that the matter of time limit for teachers’ feedback
provision once again arises.
74
IV.2.3. Types of teachers’ immediate oral feedback for 11th-form
students in speaking lesson
75
is really necessary to use this way of correcting because other ways of mistake
correction may also work.
Between the two major types of positive feedback divided by the writer
of this research, it is reflected by the target respondents that simple forms such
as words, phrases are used at the higher frequency in teachers’ feedback than
complex form such as simple sentences, complex and compound sentences.
Most of the explanation for the teachers’ preference for positive feedback in
the simple form is related to the limited time. Having some experience about it,
the writer of this research agrees that it is very difficult for teachers to balance
between the time for teachers and students’ presentation and that for teachers’
feedback. Back to the question about which type of feedback, corrective or
positive, those teachers and students tend to put priority on, most of them
consider correction work is more important. Accordingly, within the restricted
time for feedback which is to be distributed to both correction and praises, that
less time is spent on praises is inevitable. Therefore, it is understandable when
those teachers tend to use the short forms of expression to make sure that more
students are complimented on their good performances.
Basing on the results above, especially on the critical answers from both
of the interviewed teachers and the students, the researcher would like to
venture some suggestions for the sake of the effectiveness of the provision of
teachers’ immediate oral feedback in speaking lessons for 11th-form students in
particular and for all the high school in Vietnam.
76
In terms of the respondents’ perceptions of teachers’ immediate oral
feedback, there have existed some significant points. Firstly, it is the possibility
that some students may be dependent too much on teachers’ feedback as a help
when they are prone to be wrong or as an encouragement to make sure
immediately that they are getting the right ways. When being used in this way,
teachers’ immediate oral feedback shows its disadvantages in merely giving
students comforts and correction without developing students’ confidence and
activeness in learning. Hence, teachers should wisely consider when to give
immediate feedback to create some chances for students’ brain to work
independently. In another way, delayed feedback should be used as an
alternative when necessary. By the way, those teachers should get used to
taking notes of their students’ mistakes during their working in groups. Added
to this, students are supposed to change their view about their role in learning
speaking skill to be more active when engaging into the speaking lessons.
Through one student’ sharing about how they lost interest in their
teachers’ immediate oral feedback, the suggestion coming up to the researcher
concerns teachers’ attitudes shown when they give feedback to students.
Giving immediate oral feedback, especially immediate corrective feedback
should always be done not only carefully but also patiently. More emphasis
should be placed on corrective feedback to students who are seemingly not
sufficiently inceptive have difficulties in realizing and correcting their mistakes
immediately or in quite a short time. It is not advisable for them to ignore these
mistakes. Rather, some special ways of treating students’ interminable
mistakes should be created. In the researcher’s subjunctive viewpoint, to this
type of students, it is advisable for teachers to give them more positive
feedback to motivate them first and correction comes after. Also, delayed
feedback might works then. As for those students in the same situation, they
77
are recommended not to loose hope in their improvement and interests in
teachers’ feedback. Instead, students should maintain their positive attitudes
towards their teachers’ immediate oral feedback to co-operate with teachers so
that more benefits can be brought about.
78
When it comes to the limitation of time in one lesson, it is obviously a
contributing factor to teachers’ insufficient feedback or teachers and students’
priorities. So far, there have been no ideas by the Ministry of Education and
Training about increasing time for one lesson in high school’s classes. Thus, in
order to fully complete the teachers’ feedback work, teachers are subject to
learn how to squeeze time successfully. This requirement, accordingly,
reminds teachers of producing lessons plan carefully in which teachers have to
estimate the time distribution to every single activities including giving and
receiving immediate oral feedback.
Last but not least, to discuss the issues in the broader scale which
concerns not only teachers’ immediate oral feedback but anything related to the
improvement in the efficiency of a speaking lesson, the researcher proposes
that speaking skill should be included as part of the English exams in high
school’s syllabus. To the researcher, there seems to be a paradox when
speaking is part of the syllabus but there are no exams for it. As for students,
when the matter of grades has been embedded in the psyche of most of them,
they will have little to no stimulus to learn the subjects which are not for
exams. As a result, lack of attention from both teachers and students to this
skill is common occurrence. Therefore, only by adding speaking skill into the
list of the subjects for exam, more effort by both teachers and students will be
put into the improvement in the quality of teaching and learning act including
teachers’ feedback work, as well.
79
CHAPTER V: CONCLUSION
In the previous chapters, the introduction to the whole paper, the
literature review, the methodology employed in the research, the results of the
data collected and the researcher’ discussion about the related issues have
been demonstrated in details. In this chapter, summary, evaluation of the
contributions and the limitations of the paper as a whole will be presented.
V.1. Summary
After all the data collected from the three instruments are analyzed,
some major findings which shed light on the four research questions are
revealed as follows:
Firstly, the results have suggested that most of the teachers and students
express their favorable attitudes towards teachers’ immediate oral feedback.
This is firstly shown in their thinking highly of its importance and advantages.
Besides, it can also be unveiled via the teachers’ high frequency of using this
feedback type in speaking lessons and via students’ expression about their
desire to be provided with immediate oral feedback all the time, especially
when they perform badly. Although there are some students objecting to this
feedback, it is not due to the nature of the feedback itself but their bad
experience with other related factors like their own ability or their teachers’
ways of delivering immediate oral feedback, etc.
80
teachers’ immediate positive feedback, effort feedback seems to be preferred to
ability feedback. Nevertheless, as remarkable as it is, most of the participants
suggest the other ways of complimenting just by “Good” or “Very good” only
to save time for other students to speak and to be corrected.
Lastly, the researchers’ worries about some remaining points in both the
teachers and the students and the practice of teachers’ immediate feedback
provision as opposed to the nature of CLT approach are discussed. Basing on
the discussion, some pedagogical propositions are put forward in the hope of
making contribution to the improvement of the practice of teachers’ immediate
oral feedback as well as the quality of teaching and learning speaking skill.
This study, conducted with the researcher’ enormous devotion, has made
contributions to the practice of teachers’ immediate oral feedback in general.
81
high school in Hanoi as well as their students’ perceptions of it. To some
extents, the results produced in this research may deepen the overall
understanding of the situation of teachers’ using this feedback types in high
schools in Vietnam.
82
was conducted very carefully; hence, the validity of the collected data could
already be guaranteed.
83
REFERENCES
Books
Edge, J. (1998). Mistakes and Correction. New York: Longman
Journals Articles
Anyon, D. (2001). The role of negative and positive feedback in the second
language acquisition of the passe compose and impartfait. The Modern Language
Journal, 85, 226-238.
84
Brookhart, S. (1998). How to give effective feedback to your students. ELT
Journal, 63 (3), 35-37.
Lasagabaster, D., & Sierra, J.M. (2005). Error correction: Students' versus
teachers' perceptions. Language Awareness, 14(2–3), 112–127.
Lyster, R., & Ranta, L. (1997). Corrective feedback and learner uptake:
Negotiation of form in communicative classrooms. Studies in Second Language
Acquisition, 19 (1), 37–66.
Mackey, A., Gass, S., & McDonough, K. (2000). How do learners perceive
interactional feedback? Studies in Second Language Acquisition, 22(4), 471–497.
Panova, I., & Lyster ,R. (2001). Patterns of Corrective Feedback and Uptake
in an Adult ESL Classroom. Language Learning, 21 (2), 26-33.
Internet
85
Al-Fahdi, M.H. (2006). English language teachers’ use of oral feedback.
Retrieved April 3, 2010, from
http:// www.moe.gov.om/Portal/sitebuilder/sites/EPS/English/.../Ch7.pdf
Beare, K. (2003). Student correction during class : How and when? Retrieved
March 27, 2010, from
http://esl.about.com/od/esleflteachingtechnique/i/i_correction.htm
Bitchener, J., Young, S., & Cameron, D. (2005). The effect of different types
of corrective feedback on ESL student writing. Journal of Second Language Writing,
14, 191–205. Retrieved March 26, 2010, from
http://www.docjax.com/document/view.shtml?id=713486&title=The%20effect%20of
%20different%20types%20of%20corrective%20feedback%20on%20ESL%20...24
86
Chan, A. (2008). TESOL 2008 Feedback: Correct or not correct students’ oral
production. Electronic Journal of Foreign Language Teaching, 1, 2-4. Retrieved
March 26, 2010, from
http://www.ccsf.edu/Resources/Teacher_Resource_Center/.../oralfeedback.doc
Fleming, M., & Levie, W.H. (1993). Instructional message design: Principles
from the behavioral and cognitive sciences (2nd ed.). Englewood Cliffs NJ:
Educational Technology Publications. Retrieved March 27, 2010, from
http://books.google.com/books?id=vLxPAAAAMAAJ&dq=intitle:Instructional+intit
le:message+intitle:design&lr=&as_brr=0&pgis=1.
87
Lightbown, M. & Spada, N. (1999). How languages are learned. (Revised
Ed.), 104-106 Oxford: Oxford University Press,. Retrieved March 27, 2010, from
http://spzwww.uni-muenster.de/~griesha/fsu/cia/lispa-def.html#meta
88
Ur, P. (1996). A course in language teaching. Cambridge: Cambridge
University Press. Retrieved March 18, 2010, from
http://www.moe.gov. /Portal/sitebuilder/sites/EPS/English/MOE/baproject/Ch7.pdf
89
APPENDICES
APPENDIX 1
SURVEY QUESTIONNAIRES
90
APPENDIX 1A
SURVEY QUESTIONNAIRE FOR TEACHERS
I am a fourth-year student at English department, College of Foreign Languages,
Vietnam National University of Hanoi. I am conducting a thesis concerning “Teachers’
Oral Immediate Feedback in Speaking Lessons for 11th- form Students in Nguyen Binh
Khiem High School , Hanoi.” and this survey questionnaire is conducted to collect data for
the thesis. Therefore, your participation in completing this questionnaire is highly
appreciated. It is guaranteed that all your personal information as well as your answers will
be kept confidential and not be used for any other purposes.
Thank you very much!
========================= ===== ====
Name: ...................................................
Class(es) in charge:..............................
I/ Teachers’ perceptions of immediate oral feedback in speaking lessons
1. How do you judge the importance of immediate oral feedback in speaking
lessons? Circle the degree you choose.
a. Teachers give oral feedback just in time students need teachers’ help or
encouragement.
b. Students can correct mistakes while a problem is still fresh in their mind;
therefore, it’s easy to remember.
d. It makes students feel that they are listened to by teachers while speaking.
e. Others:(please specify)………………………………………………………….
………………………………………………………………………………………..
3. How often do you use immediate oral feedback in speaking lessons? Circle the
degree you choose.
(Never) 1: … 2: … 3: … 4: … 5: … (Always)
91
4. When do you usually give your immediate oral feedback to your students?
c. Both
6. How often do you correct each of these following types of mistakes? Put a tick (٧)
in the table below.
Pronunciation
Mistakes Ideas
on
Idea
meaning
Organizations
Logic of ideas
92
II/ Types of teachers’ immediate oral feedback
8. Suppose your student uttered a wrong sentence like: “I must to go now.”, how
would you correct his/her mistakes? Put a tick (٧) in the table below.
I would say
No Types of corrective feedback
“…”
1. “Yeah, good. I must go now”
(Recasts)
2. “No, I should say I must go now.”
(Explicit correction)
3. “Oh, must is a modal auxiliary verb, so any
verb coming after it must be…”
(Elicitation)
4. “What do you mean by I must to go?
(Clarification request)
5. “Do we say must to go?”
(Metalinguistic cues)
6. “must to go?” (+ raising tone)
(Repetition)
c. Full sentences (You are excellent! You did it very well!, etc)
93
APPENDIX 1B
SURVEY QUESTIONNAIRE FOR STUDENTS
94
4. Circle the degree that reflects your expectation for teachers’ immediate oral
feedback.
(Not want at all) 1: ... 2: ... 3: ...4: ... 5: ... (Really want)
Others: (Please specify)………………………………………………………………
..............................................................................................................................
5. When do you want to receive your teacher’s immediate oral feedback?
a. When performing well b. When performing badly c. Both
II/ Contents of teachers’ immediate oral feedback
6. Which kinds of mistakes does your teacher pay more attention to when
correcting mistakes immediately?
a. Mistakes on form (grammar, vocabulary, pronunciation)
b. Mistakes on meaning (ideas, ideas organizations, logic of ideas)
7. How often does your teacher correct each of these following types of mistakes?
Put a tick (٧) in the table below.
Mistakes Grammar
on form
Vocabulary
Pronunciation
Mistakes Ideas
on
Idea
meaning
Organizations
Logic of ideas
8. Cỉrcle the way that your teacher usually compliments on your good
performance? Then, please put a tick (٧) in the box beside the way you prefer.
95
III/ Types of teachers’ immediate oral feedback
9. Suppose you uttered a wrong sentence like: “I must to go now.”, how would
your teacher correct your mistakes? Put a tick (√) in the box in the 3rd column. Please
judge the effectiveness of that way by writing 1, 2, 3, 4 or 5 in the box in the 4th column.
(1= ineffective; 2= quite effective; 3= neutral; 4= effective; 5= extremely effective)
My teacher Degree of
No Types of corrective feedback
would say “…” effectiveness
96
APPENDIX 1C
PHIẾU KHẢO SÁT DÀNH CHO HỌC SINH
Tôi là sinh viên năm thứ 4, khoa Sư Phạm Tiếng Anh, trường Đại Học Ngoại Ngữ,
Đại Học Quốc Gia Hà Nội. Hiện tại, tôi đang thực hiện đề tài khóa luận tốt nghiệp hệ Cử
nhân ngoại ngữ mang tên: “Việc giáo viên nhận xét ngay lập tức bằng lời trong giờ học nói
Tiếng Anh của lớp 11, trường PTTH Nguyễn Bỉnh Khiêm, Hà Nội”. Phiếu khảo sát này
nhằm thu thập số liệu cho khóa luận trên; do đó, sự đóng góp của các em trong việc hoàn
thành bản khảo sát này là rất đáng được hoan nghênh và trân trọng. Tôi xin đảm bảo mọi
thông tin cá nhân cũng như nội dung câu trả lời của các em sẽ được giữ bí mật và không bị
sử dụng cho bất kỳ mục đích nào khác.
Chân thành cảm ơn!
= = = = = = = = = = = = = = = = = = == = = = = = = =
Họ tên:............................................................
Lớp:........................
I/ Cách nhìn nhận của học sinh về việc giáo viên nhận xét ngay bằng lời nói.
1. Giáo viên của em có thưòng nhận xét ngay bằng lời trong giờ học môn nói
không? Khoanh vào mức độ mà em chọn.
(Không bao giờ) 1: ... 2: ... 3: ... 4: ... 5: ... (Luôn luôn)
2. Em đánh giá thế nào về tầm quan trọng của việc giáo viên nhận xét ngay bằng
lời nói trong giờ học nói Tiếng Anh? Khoanh tròn vào 1 trong các mức độ dưới đây.
(Không quan trọng) 1: ... 2: ... 3: ... 4: ... 5: ... (Rất quan trọng)
3. Theo em, ưu điểm của việc giáo viên nhận xét ngay lập tức bằng lời trong giờ
học môn nói là gì? Em có thể chọn nhiều hơn 1 đáp án.
a. Giáo viên nhận xét kịp lúc học sinh cần khuyến khích hoặc giúp đỡ.
b. Học sinh có thể sửa lỗi ngay sau khi mắc lỗi nên sẽ dễ nhớ và nhớ lâu hơn.
c. Khi đang thể hiện tốt mà được khen kịp thời, học sinh thấy có hứng thú học hơn.
d. Cách nhận xét này làm tăng sự giao tiếp giữa giáo viên và học sinh trong giờ học.
e. Học sinh có cảm giác rằng lời nói của họ được giáo viên lắng nghe, theo dõi.
97
4. Em hãy khoanh tròn vào mức độ mà em mong muốn được nghe giáo viên nhận
xét ngay khi em phát biểu.
(Không muốn) 1: ... 2: ... 3: ... 4: ... 5: ... (Rất muốn)
Ý kiến khác: (Em hãy nêu cụ thể)
…………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………
5. Trong giờ học môn nói, khi nào thì em thích nghe nhận xét ngay lập tức từ giáo
viên?
a. Khi em thể hiện tốt b. Khi em thể hiện chưa tốt c. Cả hai
II/ Nội dung trong lời nhận xét ngay của giáo viên
6. Trong giờ học môn nói, em thấy giáo viên tập trung nhận xét và sửa ngay loại lỗi
nào trong các loại lỗi sau:
a. Lỗi về hình thức (Ngữ pháp, Từ vựng, Phát âm)
b. Lỗi về ngh ĩa (Ý, cách sắp xếp ý, lôgic giữa các ý)
7. Đánh dấu tích (٧) vào các ô dưới đây để thể hiện mức độ thưòng xuyên về nội
dung mà cô giáo hay sửta lỗi cho các em.
Ngữ âm
Lỗi về Ý
nghĩa
Cách tổ chức
các ý
Lôgic giữa các
ý
9. Khoanh tròn vào cách mà giáo viên của em thường khen khi em thể hiên tốt.
Sau đó, đánh dấu tích (٧) vào ô bên cạnh cách mà em thích được cô giáo khen.
a. Em thông minh lắm! / Em học rất tốt! ٱ
b. Em rất cố gắng! / Em đã nỗ lực rất nhiều! ٱ
c. Ý kiến khác: (Em hãy nêu cụ thể)
98
…………………………………………………………………………………………
…………………………………………………………………………………………
II. Cách nhận xét ngay bằng lời của giáo viên
10. Giả sử em nói một câu sai: “I must to go now.”, giáo viên của em sẽ sửa lỗi
theo cách nào trong số các cách sau đây? Em đánh dấu tích (√) vào 1 trong số các
ô vuông trong cột thứ 3. Sau đó, em hãy đánh giá mức độ hiệu quả của các cách
sửa lỗi dưới đây bằng cách đánh số 1,2,3,4 hoặc 5 trong cột thứ 4.
(1=không hiệu quả; 2= khá hiệu quả; 3= bình thường; 4= hiệu quả; 5= cực kỳ
hiệu quả)
Cách mà giáo
Mức độ hiệu
STT Các cách sửa lỗi viên của em
quả
dùng là...
1. “À, uhm. I must go now”
□ □
2. “Không. Em phải nói là: I must go now.”
□ □
3. “Ồ, must là một động từ khuyết thiếu, nên tất
cả các động từ theo sau nó phải để ở dạng...” □ □
4. “I must to go là gì vậy em?”
□ □
5. “ must có phải là một động từ khuyết thiếu
không?” □ □
6. “must to go?” (+ lên giọng)
□ □
11. Khoanh tròn vào cách mà giáo viên của em thường khen khi em thể hiên
tốt. Sau đó, đánh dấu tích (٧) vào ô bên cạnh cách mà em thích được cô giáo khen.
99
APPENDIX 2
100
APPENDIX 2A
1. Why do you think teachers’ immediate oral feedback really help out
just in time students need helps or encouragement?
2. Are there many possibilities for teachers to forget students’ mistakes if
they leave it until students finish speaking? Why so?
3. Could you tell me the reasons why you tend to give immediate oral
feedback on your students’ good performance/ bad performance?
4. Why do you think teachers’ immediate corrective feedback should
focus on students’ mistakes on form/ meaning?
5. Could you clarify the reasons why most of the teachers put focus on
correcting students’ grammatical mistakes?
6. Could you tell me the reasons why some of the teachers correct
students’ mistakes on ideas more frequently than their mistakes on
organization of ideas or logic of ideas?
7. Why do you prefer giving immediate positive feedback on your
students’ effort/ students’ ability when they perform well in the
lessons?
8. Are there any advantages of the way that teachers only say “Good,
thank you!” to comment on students’ good performance?
9. Why do you usually use recasts and repetition to correct students’
mistakes?
10. Could you tell more about other types of immediate corrective
feedback? Eliciation, for example?
11. Do you think of any disadvantages of and clarification requests in
correcting students’ mistakes?
101
APPENDIX 2B
1.
Can you tell me the reason why really want to receive immediate oral
feed back from your teachers? (For those who want.)
Can you tell me the reason why you do not really want/ do not want
your teacher’ immediate oral feedback at all? (For those who do not
want)
2. Why do you want to receive your teachers’ immediate feedback on
your good performance/ bad performance?
3. When performing well, why do you prefer being complimented on your
effort/ your ability? In your opinion, are there any advantages and
disadvantages of these two ways?
4. Why do you like it when your teacher compliment on your good
performance just by saying “Good, thank you!”? Are there any
advantages of this way?
5. In your opinion, why do you find the second way (explicit correction)
and the third way (elicitation)of giving corrective feedback the most
effective?
6. Are there any disadvantages of the first (recasts) and the last way
(repetition)of corrective feedback given in the questionnaire?
7. Among teachers’ positive feedback of one word, phrase and full
sentence, which one you like best? Why?
102
APPENDIX 3 & 4: INTERVIEW TRANSCRIPTS
103
APPENDIX 3A
Int: Em chào cô ạ! Em muốn hỏi cô một số thông tin liên quan đến
Questionnaire mà em đã gửi cô hôm trước, cô ạ.
Int: Vâng ạ. Thưa cô, cô có thể cho em biết tại sao cô cho rằng việc giáo
viên đưa ra nhận xét ngay lập tức lại có ý nghĩa trong việc giúp đỡ hay
động viên học sinh đúng lúc mà các em cần?
T1: À, lý do nằm ở chỗ khi học sinh đứng lên phát biểu trong giờ nói, các em
thường run, lúng túng, thiếu tự tin. Trong lúc như thế, nếu giáo viên có
thể kịp thời đưa ra cho các em một sự gợi ý, hay một lời động viên thì
rất tốt. Các em sẽ cảm thấy tự tin hơn nhiều. Thực tế là như vậy.
Int: Vâng, thưa cô, có nhiều ý kiến cho rằng nếu giáo viên đưa ra lời nhận
xét ngay lập tức thì có thể tránh được việc giáo viên quên đi một số lỗi
của học sinh. Điều này có thường xảy ra không ạ? Tại sao lại thế ạ?
T1: Uhm...Thật ra là nếu không nhận xét luôn thì nhiều khi giáo viên cũng
quên đi điểm nọ, điểm kia. Nhưng theo cô thì đây cũng không nên là lý
do khiến cách nhận xét này đuợc sử dụng nhiều như vậy. Bởi vì, nếu
giáo viên sợ quên thì có thể take note lại các lỗi lẫn ưu điểm của em học
sinh đó. Như thế thì không thể quên đuợc.
Int: Vâng. Uhm..Thưa cô, cô có thể giải thích lý do vì sao mà cô hay tập trung
nhận xét và sủa lỗi cho học sinh ngay khi các em mắc lỗi?
T1: Trong giờ nói, nếu em đã từng dự giờ thì em sẽ thấy, học sinh mắc vô
cùng nhiều lỗi. Có những lỗi mới, có những lỗi lặp đi lặp lại và rất cần
thiết phải nhận xét để học sinh sửa. Lần này nhận xét chưa sử được, lần
104
sau tiếp tục lưu ý các em. Nhiều khi các em cũng không quan tâm lắm
đâu em ạ, nhưng nếu mình cứ nhắc nhiều, thì kiểu gì các em cũng phải
để tâm đến mà sửa. Còn vì sao nên nhận xét ngay, thì như lý do nêu
trong Questionnaire của em đấy, nhắc luôn thì các em dễ nhớ, dễ sửa.
Int: Vâng. Thưa cô, về nội dung của sửa lỗi, vì sao cô nghĩ rằng giáo viên
nên tập trung sửa lỗi về nghĩa hơn là lỗi về ngữ pháp, từ vựng và phát
âm?
T1: Em học về ngôn ngữ đúng không, vậy chắc em cũng hiểu ró một điều là
người ta luôn luôn nói trong một văn cảnh nhất định nào đó. Vậy nên dù
là người nói có phát âm sai một tí, hay ngữ pháp có sai một tí thì người
khác vẫn hiểu được. Còn nếu như ý của em lằng nhằng, khó hiểu thì
không được rồi. Vậy nên cái lỗi về nghĩa là cái lỗi rất quan trọng, phải
sửa cho các em.
Int: Vâng, bây giờ xét trong phạm vi hẹp hơn giữa các lỗi về ngữ pháp, từ
vựng và ngữ âm...em thấy lỗi ngữ pháp được chú trọng hơn cả. Vì sao
vậy, thưa cô?
T1: Ờ thì rõ ràng là mọi kỹ năng muốn được hình thành đều phải dựa trên
nền tảng là ngữ pháp. Trong kỹ năng nói cũng vậy, muốn nói được một
câu thì trước hết phải biết cách tổ chức câu thế nào, sử dụng giới từ,
quán từ ra làm sao, vân vân
Int: Vâng ạ, em đã hiểu. Uhm...Còn về các lỗi về nghĩa, cô có thể giải thích
giúp em lý do vì sao giáo viên thường tập trung sửa lỗi về ý của học sinh
hơn là lỗi các em mắc phải trong việc tổ chức ý trong bài nói hay là
lôgic giữa các ý?
105
Int: Thế ạ?! Còn...Vậy thưa cô, khi thấy học sinh nói tốt hay trước bất cứ
một thể hiện tốt nào của các em , cô hay khen về sự cố gắng của các em?
Vậy thì so với việc khen học sinh về khả năng sẵn có của học sinh, điều
này có gì hơn ạ?
T1: Hơn chứ em. Em thấy nhé, rõ ràng là trong khi khả năng sẵn có là cái
thường bị giới hạn thì sự nỗ lực, sự cố gắng là cái dẻo dai hơn. Vì vậy
tập trung khen ngợi học sinh về nỗ lực của các em là cách khuyến khích
các em không ngừng cố gắng. Cá nhân cô thì cô nghĩ là giáo viên nên
dùng cách này hơn.
Int: Thưa cô, em để ý thấy là trong giờ học môn nói, khi học sinh nói tốt,
giáo viên rất hay khen là “Good! Thank you”, “Very good!” hay những
câu tương tự như vậy. Theo cô, ưu điểm của việc khen học sinh theo
cách này là gì ạ?
T1: Đúng ra là sẽ rất lý tưởng nếu như có thể chỉ ra cho các em cạn kẽ, các
em sai chỗ nào, sửa ra làm sao, rồi thì các em đúng chỗ nào hay vì sao
lại được khen, nhưng vì thời gian cho một tiết học và vô cùng hạn chế
nên nhiều khi mình phải tối giản những thứ kém quan trọng hơn. Nhất là
khi lời nhận xét thế này cũng có tác động tích cực nhất định tới học sinh
rồi.
Int: Vâng, em cũng hiểu điều này ạ. Thưa cô, trong các cách sửa lỗi mà giáo
viên hay áp dụng cho học sinh, em thấy có hai cách phổ biến nhất là
nhắc lại câu của học sinh đồng thời sửa lỗi luôn mà không cần chỉ ra là
học sinh đã sai hoặc nhác lại y nguyên câu sai của học sinh đồng thời
lên giọng. Vậy ưu điểm gì khiến chúng được sử dụng nhiều vậy ạ?
106
T1: Cô nghĩ là hai cách sửa lỗi này, đặc biệt là cách thứ nhất ấy, không mất
nhiều thời gian mà vẫn hiệu quả. Mà vấn đề về thời gian là vấn đề đặc
biệt cần đuợc lưu ý.
Int: Vậy cô có thể nói thêm suy nghĩ của mình về các cách sửa lỗi khác
không ạ? Ví dụ như cách đặt câu hỏi gợi mở cho học sinh chẳng hạn ạ?
T1: Uhm... Cách đấy thì...cũng khá là dễ để học sinh nhận ra và sửa được lỗi.
Tuy nhiên là cũng không nhất thiết lúc nào giáo viên cũng phải gợi mở
theo kiểu nhắc lại kiến thức cũ hoặc các kiến thức liên quan. Nhiều khi
như thế khiến cho học sinh hay chờ đợi sự gợi ý của giáo viên mà lười
suy nghĩ.
Int: Thế còn cách hỏi học sinh các câu như: “Em nói gì?”, hay “Ý em là
....?” thì sao hả cô?
T1: Theo cô thì cách đó ít hoặc không mang lại hiệu quả em ạ. Vì học sinh
khi bị cô giáo nhắc về lỗi là trong tâm lý học sinh đã có ít nhiều xáo trộn
rồi. Thậm chí là với một số em hay lo sợ, ít tự tin thì câu hỏi đại loại như
“What do you mean by...?” khiến các em càng lúc túng hơn. Thậm chí là
các em còn không hiểu giáo viên hỏi câu hỏi đó để làm gì nữa.
Int: Vâng ạ. Em hiểu rồi ạ. Em cảm ơn cô đã giải thích cho em những thắc
mắc trên. Cảm ơn cô đã dành thời gian cho em.
T1: Ừ, không có gì. Mong là những chia sẻ trên giúp đuợc gì đó cho luận
văn của em. Cố gắng nhé!
107
APPENDIX 3B
Int: Em chào cô ạ! Em muốn hỏi cô một số thông tin liên quan đến
Questionnaire mà em đã gửi cô hôm trước, cô ạ.
Int: Thưa cô, cô có thể cho em biết tại sao cô cho rằng việc giáo viên đưa ra
nhận xét ngay lập tức lại có ý nghĩa trong việc giúp đỡ hay động viên
học sinh đúng lúc mà các em cần?
T2: Thật ra là học sinh trong trường này nói chung và học sinh các lớp cô
dạy nói riêng, các em học tiếng Anh, đặc biệt là học môn nói không
đuợc tốt cho lắm. Nên lúc các em thực hành nói, có gì khó khăn thì mình
nên giúp ngay, sai chỗ nào phải sửa ngay cho các em biết, coi như
là...giải quyết luôn. Mà đặc biệt là nếu các em có nói tốt thì mình càng
phải khen ngay để động viên các em nói tiếp. Thể em ạ.
Int: Dạ vâng. uhm...Có nhiều ý kiến cho rằng một trong những ưu điểm của
việc giáo viên đưa ra lời nhận xét ngay lập tức đó là tránh việc giáo viên
quên đi một số lỗi của học sinh. Điều này xảy ra nhiều không ạ? Tại sao
lại thế ạ?
T2: À, điều này cũng phổ biến đấy em ạ. Vì thường là trong giờ học, giáo
viên ngoài viên chú ý lắng nghe xem học sinh của mình đang nói gì, nói
thê nào thì còn phải để ý tới những việc khác ví dụ như trật tự lớp,
uh...luôn phải để ý trật tự lớp, vì cô giáo mà không để ý một cái là học
sinh nói chuyện ngay. Thế nên là giáo viên cũng không thể tập trung
hoàn toàn rồi cũng không nhớ lâu được. Bản thân cô nhiều khi cũng
quên đi chứ. Nói chung là cứ đúng chỗ nào, sai chỗ nào thì nhận xét
luôn.
108
Int: Thưa cô, cô có thể giải thích lý do vì sao mà cô hay tập trung nhận xét
khi học sinh của mình thể hiện tốt trong giờ học nói?
T2: Nghe thì có vẻ mâu thuẫn nhưng mà cũng vì phần lớn học sinh nói
không tốt, nên các em ngại nói. Vì vậy một lời khen kịp thời của giáo
viên là rất cần thiết, ngay cả khi học sinh đó có khi chưa thực sự xứng
đáng với sự khen ngợi đó. Mà suy cho cùng thì cái mục đích cốt lõi nhất
của giờ học nói là làm sao để học sinh bật ra được một câu, vậy thì khi
các em nói được một câu, dù đúng dù sai thì cũng đáng được khích lệ
rồi.
Int: Vâng, em hiểu rồi ạ. Thưa cô, về nội dung của sửa lỗi, vì sao cô nghĩ
rằng giáo viên nên tập trung sửa lỗi về ngữ pháp, từ vựng và phát âm
hơn là lỗi về nghĩa?
T2: À, theo cô thì việc chú trọng đến các lỗi ngữ pháp và từ vựng mà học
sinh mắc phải giúp ích rất nhiều không chỉ cho việc học kỹ năng nói mà
còn cho các kỹ năng khác. Mà đặc biệt là ngữ pháp, từ vựng và cả ngữ
âm nữa đều là những nội dung chủ yếu có trong tất cả các bài thi tiếng
Anh.
Int: Vâng, bây giờ xét trong một phạm vi hẹp hơn giữa các lỗi về ngữ pháp,
từ vựng và ngữ âm thì em thấy nhiều ý kiến cho rằng, lỗi ngữ pháp là
được chú trong hơn cả. Vì sao vậy, thưa cô?
T2: Như đã trả lời ở câu hỏi trên, ngữ pháp là nội dung quan trong nhất vì
ba phần tư của bài thi, bài kiểm tra là liên quan đến nó, chỉ có một ít là
về ngữ âm và từ vựng. Vậy thì, muốn nói tốt cũng cần ngữ pháp tốt,
muốn thi đạt kết quả cao cũng cần ngữ pháp tốt. Như thế thì rõ ràng là
việc tập trung vào ngữ pháp của học sinh như một mũi tên trúng hai đích
rồi.
109
Int: Dạ vâng, em hiểu rồi ạ.Uhm...Còn trong ba loại lỗi về nghĩ, vì sao giáo
viên thường tập trung sửa lỗi về ý hơn là lỗi các em mắc phải trong việc
tổ chức ý trong bài nói hay là lôgic giữa các ý?Cô có thể giải thích giúp
em không ạ?
T2: Uhm... Phần lớn là ý của các em chưa tốt, chứ còn về cách sắp xếp ý hay
sự lôgic giữa các ý thì không thấy vấn đề gì nhiều. Mà thật ra là mỗi lần
nói, các em cũng chỉ nói vài câu nên cũng không có nhiều cơ hội để phát
hiện vá sửa hai loại lỗi này.
Int: Vậy ạ?! Vâng. Uhm...vậy còn trong việc khen ngợi, động viên học sinh
khi các em nói tốt ấy ạ. Cô có nói rằng cô thích và hay dùng cách khen
học sinh về năng lực của các em hơn là về sự cố gắng, nỗ lực của các
em? Lý do cho điều này là gì ạ?
T2: À, khi các em nói tốt ấy, cô cũng hay khen theo kiểu “Em khá lắm!” hay
“Em nói tốt đấy!” và nói cũng hơi hài hước một chút rồi thì...cũng thấy
học sinh tỏ ra hứng thú. Nói chung là trong trường hợp của cô, áp dụng
cho các học sinh mà cô dạy thì điều này chút hài hước này làm giảm
không khí trầm trầm trong giờ nói.
Int: Thưa cô, trên thực tế thì khi học sinh nói tốt, giáo viên rất hay khen là
“Good! Thank you”, “Very good!” hay những câu tương tự như vậy. Vì
sao cách này lại đuợc dùng phổ biến như vậy ạ?
T2: Ờ thì, cách này nhanh gọn mà vẫn khiến học sinh phấn khởi.
Int: Vâng, em cũng hiểu điều này ạ. Thưa cô, trong các cách sửa lỗi mà giáo
viên hay áp dụng cho học sinh, em thấy có hai cách phổ biến nhất là
nhắc lại câu của học sinh đồng thời sửa lỗi luôn mà không cần chỉ ra là
học sinh đã sai hoặc nhác lại y nguyên câu sai của học sinh đồng thời
lên giọng. Vậy theo cô thì ưu điểm của hai cách này là gì ạ?
110
T2: Sửa lỗi theo hai cách này thì nhanh gọn em ạ. Mà học sinh cũng quen rồi
nên các em cũng dễ nhận ra là mình đang được cô giáo sửa lỗi.
Int: Vậy cô có thể nói thêm suy nghĩ của mình về các cách sửa lỗi khác
không ạ? Ví dụ như cách đặt câu hỏi gợi mở cho học sinh?
T2: Cách đấy thì cô cũng hay dùng. Nói chung là cũng khá hiệu quả. Trừ khi
học sinh kém nhạy bén quá thì mình phải đưa ra đáp án đúng luôn em ạ.
Int: Vậy nếu giáo viên sử lỗi bằn cách hỏi học sinh các câu như: “Em nói
gì?”, hay “Ý em là ....?” thì sao ạ?
T2: Cách này dễ mang lại cho các em cảm giác là giáo viên đang hỏi kiểu
thách thức hay chất vấn mình, dễ gây cho các em tâm lý không tốt.
Int: Vâng. Vậy là em đã rõ, và cũng không cón gì thắc mắc nữa. Em cảm ơn
cô vì đã dành thời gian cho em ạ.
111
APPENDIX 4A
Int: Chào em, chị muốn hỏi em một chút liên quan đến nội dung của phiếu
điều tra mà chị phát cho em hôm trước.
S1: Vâng.
Int: Ừm...Trước hết, em có thể nói cho chị lý do vì sao em rất muốn được
giáo viên nhận xét bằng lời ngay khi em nói tốt cũng như khi chưa tốt?
S1: Vâng. Em thì em thấy thích nhất khi mà mình nói sai cái gì thì được cô
giáo sửa cho ngay. Vì có khi, trong một lượt nói của mình, nếu sai mà
không được sửa ngay thì có thể là mình dùng đi dùng lại một cấu trúc
câu sai, một từ sai hay phát âm sai trong suốt bài nói đó. Rồi nó dễ quen
miệng đi, đến khi được cô giáo sửa thì có khi là cũng không nhớ cái
đúng bằng nhớ cái sai chị ạ.
Int: Thế vì sao em lại muốn được cô giáo nhận xét, sửa lỗi khi em nói chưa
tốt hơn là được cô giáo khen khi em nói tốt? Lý do là gì, em?
S1: Em thấy, nếu làm tốt rồi thì có khen hay không cũng không làm mình
kém đi. Nhưng nếu lỗi sai mà không được sửa thì là sẽ kém đi ngay.
Int: Thế...khi được cô khen thì em thích được khen về khả năng hay là sự cố
gắng nỗ lực của em? Và em nghĩ gì về hai cách khen đó?
S1: Em thấy các cô hay khen học sinh về sự cố gắng. Nhưng nó cú chung
chung kiểu gì ấy ạ. Vì sự cố gắng thì ai cũng có thể cố được nhưng mà
nói về khả năng thì không phải ai cũng có, và có như nhau. Nên em thấy,
khen học sinh theo khả năng của từng người thì sẽ hay hơn.
112
Int: Qua phiếu điều tra thì chị thấy, đa số các em đều nghĩ việc cô giáo nhận
xét là “Good” hay “very good”, hay tương tự như vậy là hợp lý. Em
nghĩ gì về cách khen này của cô giáo? Có ưu điểm gì không em?
S1: Cũng bình thường mà chị. Khen thì chỉ cần khen như thế là bọn em biết
rồi. Cũng không cần phải cầu kì lắm.
S1: Int: Uhm...rồi. Chị còn muốn hỏi thêm nữa là, theo em thì vì sao học
sinh thường thấy cách sửa lỗi thứ hai (explicit correction) và thứ ba
(elicitation) trong số sáu cách sửa lỗi chị đề xuất là hiệu quả nhất?
S1: Với cách sửa lỗi thứ ba thì chúng em thấy dễ hiểu nhất. Bằng cách chỉ ra
cặn kẽ cho chúng em về lỗi và gợi ý cách sửa lỗi thì chúng em thấy thích
hơn. Dễ hiểu và cũng dễ nhớ hơn. Còn cách thứ hai thì cũng hay vì giáo
viên trực tiếp sửa lỗi luôn, vì thế mà chúng em cũng dễ nhận biết lỗi của
mình.
Int: Uh, chị cũng thấy vậy đấy. Vậy em nghĩ gì về cách sửa lỗi số một
(recast) và cách sửa lỗi cuối cùng (repetition)? Hai cách này có điểm
mạnh và yếu gì, em có thể nói rõ hơn về điều này không?
S1: Theo em thì hai cách này ngắn gọn, nhưng lại do.... à....vì khi giáo viên
nói thế, học sinh không chắc chắn đuợc là cô đang nhắc mình sửa lỗi sai
hay là chỉ đơn thuần là yêu cầu học sinh nhắc lại điều mà cô giáo chưa
nghe. Nếu như vậy, rõ ràng là mất thời gian hơn các lời nhận xét khác.
Int: Ừ. chị hiểu rồi. Câu cuối cùng nhé. Cá nhân em thì em thích cô giáo
nhận xét bằng một từ, một cụn từ hay là một câu đầy đủ? Vì sao?
S1: Em nghĩ là tuỳ chị ạ. Nhưng cái nào cần nói nhiều thì dùng câu hoàn
chinh, còn nếu không, chỉ khen bình thường thôi thì cũng không cần cầu
kì đâu.
113
Int: Rồi. Cảm ơn em nhiều nhé. Chúc em học tốt.
114
APPENDIX 4B
Int: Chào em, chị muốn hỏi em thêm về nội dung của phiếu điều tra cho luận
văn của chị. Được không em?
Int: Ừ. Trước tiên, chị muốn hỏi em lý do vì sao mà em muốn được giáo viên
nhận xét ngay khi em mắc lỗi hay là nói tốt câu gì đó?
S2: Thì như thế để chỉ cho mình thấy rõ luôn mà chị. Không thì lúc sau,
nhận xét cũng không hiệu quả mấy.
Int: Ừm... Vậy em có nói là em muốn được cô giáo sửa lỗi hơn là khen. Lý do
là gì vậy em?
S2: Em thấy cái sai thì nguy hiểm hơn. Nếu không được sửa thì cứ thế sai
mãi. Còn nếu mà đúng, được khen thì cũng thích, nhưng không được
khen thì cũng không quan trọng lắm. Tính em cũng không hay thích
được khen. Cứ phải chê nhiều thì mới tiến bộ được. (Cuời). Em nghĩ thế.
Int: Ừm...Chị hiểu. Vậy nếu nhé...Nếu được cô giáo khen thì em thích đựợc
khen về khả năng hay là khen về sự cố gắng của em? Vì sao?
S2: Khen về sự cố gắng thì vẫn hay hơn chị ạ. Vì đâu có phải ai cũng giỏi
đâu. Nếu mình để ý học và cố gắng thì thế là đã tốt rồi.
Int: Vậy em nghĩ sao về việc đa số giáo viên chỉ khen là “Good”, “Very
good”. Em nghĩ gì về cách nhận xét đó.
S2: Chỉ cần thế thôi là được rồi ạ. Em cũng không thích khen nhiều. Vì thực
ra mình còn nhiều điểm chưa tốt hơn.
115
Int: Rồi. Vậy theo em thì.. ở câu số 9 trong bản điều tra ấy, theo em thì lý do
nào khiến đa phần học sinh cho rằng cách sửa lỗi thứ hai (explicit
correction) và cách thứ ba (elicitation) là hiệu quả nhất?
S2: Em cũng không biết được. Nhưng cảm giác là vậy chị ạ. Những cách
còn lại, khi cô giáo nhận xét, bọn em thấy khó nhận ra lỗi lắm, mà cũng
thấy khó sửa. Hai cách này thì đỡ hơn, chị ạ.
Int: Ok. Vậy còn cách số một (recast) và cách cuối cùng (repetition)...Em
nghĩ gì về hai cách này?
S2: Nghĩ gì ấy ạ?... Ừm...Em thấy cô giáo cũng hay dùng lắm, nhưng mà
nhiều khi nó không rõ. Có lúc em không biết là cô đang sửa.
Int: Vậy à?! Bây giờ là câu cuối cùng nhé. Khi cô giáo khen thì em thích cô
chỉ nói ngắn gọn bằng một từ, một cụm từ hay là một câu hoàn chỉnh?
S2: Bằng một cụm từ hay một tù là em thấy được rồi. Học sinh cũng thấy
phấn khởi. Mà hơn nữa, phải đẻ dành thời gian cho các hoạt dộng khác
nữa mà chị.
116
APPENDIX 4C
Int: Chào em, chị muốn hỏi em thêm một chút liên quan đến phiếu điều tra
mà hôm trước chị có nhờ em làm đấy.
S3: Vâng. Chị cần hởi gì thì cứ hỏi. Cái nào em trả lời đuợc thì em trả lời.
Không thì thôi chị nhé.
Int: Ok em. Vậy...câu đầu tiên nhé. Em có thể cho chị biết lý do dẫn đến việc
em không muốn nghe cô giáo nhận xét trong giờ học môn nói không?
S3: Thực ra là cũng không hẳn thế đâu chị ạ. Lúc đầu thì khi em nói sai cái
gì thì cô giáo cố gắng sửa cho em, nhưng dần dần cô cũng chán sửa hay
sao ấy...em cũng không biết...vì em học kém mà, lại không tiến bộ. Có
lúc cô còn tỏ ra bực mình nữa ấy chứ. Rồi vì thế mà lúc em bị gọi lên
nói, khi mắc lỗi, cô giáo càng nhận xét em càng thấy sao ấy, không có
tác dụng gì cả. Mà có khi nó còn khiến em không thể nói tiếp được nữa.
Kiểu gì ấy chị ạ.”
Int: Thế điều gì khiến em thích được cô giáo khen khi em nói tốt hơn là được
cô giáo sửa lỗi cho em khi em nói chưa tốt.
S3: (Cười) Em cũng không biết chị ạ. Nhưng chắc tại tính em nó thế. Lúc
được khen trước lớp thì cũng thấy vui lắm chị ạ. Mà với lại, tại vì em
hay bị cô giáo chê, ít đuợc cô khen nên em mới thích thế. (Cười)
Int: Vậy à?! Vậy em cố gắng là được cô khen mà. Thế...khi được cô khen thì
em thích được khen về khả năng hay là sự cố gắng nỗ lực của em trong
môn học này? Và em nghĩ gì về hai cách khen đó?
S3: Chị ơi, em cũng không rõ lắm. Nhưng thường thì cô giáo em chỉ hay
khen ngắn gọn là “Good!”, “Very good. Thank you. Sit down, please.”
117
thôi ạ. Nhưng nếu...giữa hai loại kia thì em vẫn thích được cô giáo khen
về sự cố gắng của em hơn. Vì em học không giỏi, mà cô chỉ khen bằng
kiểu kia thì chắc là em không bao giờ được khen mất.
Int: Qua phiếu điều tra thì chị thấy, đa số các em đều nghĩ việc cô giáo nhận
xét là “Good” hay “very good”, hay tương tự như vậy là hợp lý. Em
nghĩ gì về cách khen này của cô giáo? Có ưu điểm gì không em?
S3: Em nghĩ là nếu nói đuợc nhiều thì cũng tốt. Nhưng vì cũng không có
nhiều thời gian nên chỉ cần như thế à đuợc rồi chị ạ
Int: Uhm...rồi. Chị còn muốn hỏi thêm nữa là, theo em thì vì sao học sinh
thường thấy cách sửa lỗi thứ hai (explicit correction) và thứ ba
(elicitation) trong số sáu cách sửa lỗi chị đề xuất là hiệu quả nhất?
S3: Em thấy là khi được sửa lỗi bằng hai cách này, học sinh sẽ dễ biết được
lỗi sai của mình, và cách sử đồng thời luôn.
Int: Vậy thế còn cách sửa lỗi số một (recast) và cách sửa lỗi thứ cuối cùng
thì sao em? Hai cách này có điểm mạnh và yếu gì, em có thể nói rõ hơn
về điều này không?
S3: Cách đầu tiên ấy ạ, học sinh có thể không nhận ra là mình mắc lỗi và đã
đuợc sửa lỗi rồi. Như thế thì không hiệu quả. Còn cách thứ ba thì...khi
cô giáo nhắc lại nhiều lần y nguyên cái lỗi sai đấy, em nghĩ là học sinh
rồi sẽ nhớ lỗi sai hơn là cách sửa đúng như thế nào.
Int: Ừ. chị hiểu rồi. Câu cuối cùng nhé. Cá nhân em thì em thích cô giáo
nhận xét bằng một từ, một cụn từ hay là một câu đầy đủ? Vì sao?
S3: Chỉ cần nói bằng một từ hay cụm từ, bọn em cũng hiểu mà.
Int: Ok. Đã xong. Chị cảm ơn em nhiều nhé. Em cố gắng lên, đừng ngại học
tiếng Anh nhé.
118
S3: (Cười) Vâng. Em cũng cố xem sao. Em chào chị.
119
APPENDIX 5: CLASSROOM OBSERVATION CHECKLIST
School:
Class:
Lesson:
Date:
Vocabualry
Pronunciation
Ideas
Ideas Orgs
Logic of ideas
Recats
correction
Explicit
Elicitation
request
Clarification
cues
Mtalinguitic
Repetition
Others
(Good! One
Effort Ability Phrase Sentence
Exellent, word
etc.)
Number
of turns
120
121
APPENDIX 6: RESULTS OF CLASSROOM OBSERVATION
School: Nguyen Binh Khiem High School
Class: 11A7
Lesson: Unit 14- Recreation/ Speaking
Date: March 18, 2010
Vocabualry
Pronunciation
Ideas
Ideas Orgs
Logic of ideas
Recats
correction
Explicit
Elicitation
request
Clarification
cues
Mtalinguitic
Repetition
Others
(Good! One
Effort Ability Phrase Sentence
Exellent, word
etc.)
Number
of turns 4
12 5 10 3 0 2
5 0 15
122
12 5 2 2 3 8
12 5 3
123