Sách Giô-suê (tiếng Hebrew: סֵפֶר יְהוֹשֻׁעַ Sefer Yəhōšūaʿ, tiếng Hebrew Tiberia: Sēp̄er Yŏhōšūaʿ;[1]tiếng Hy Lạp: Ιησούς του Ναυή; tiếng Latinh: Liber Iosue) là quyển sách thứ sáu trong Kinh thánh Hípri lẫn Cựu Ước, kể về lịch sử dân Israel từ khi chiếm được Canaan đến lúc bị lưu đày ở Babylon. Sách trình bày các chiến dịch của dân Israel ở miền Trung, Nam và Bắc Canaan, việc tiêu diệt thù địch, và sự phân chia lãnh thổ cho Mười hai chi tộc. Trong lời tuyên bố đầu tiên, Thiên Chúa ra lệnh cho dân chiếm đất Canaan, và ở lời tuyên bố thứ hai, Giôsuê cảnh cáo dân nên mau mắn thực hành Luật Môsê (Torah).