Phosphor triiodide là một hợp chất hóa học vô cơ có thành phần chính gồm hai nguyên tố là phot phoiod, với công thức hóa học được quy định là PI3. Hợp chất này tồn tại dưới dạng thức chất rắn màu đỏ ổn định phản ứng dữ dội với nước. Thường thì hợp chất này bị quan niệm là không ổn định, và sai lầm này là phổ biến,[1] cho rằng PI3 là quá mất ổn định để có thể lưu trữ, mặc dù trên thực tế, nó là một hợp chất thương mại. Nó được sử dụng rộng rãi trong hóa học hữu cơ để chuyển hóa alcohol thành ankyl iodide. Ngoài ra, hợp chất này cũng là một chất khử mạnh. Lưu ý rằng phosphor cũng tạo thành một hợp chất iodide thấp hơn, P2I4, và bị tồn tại của PI5 bị nghi ngờ ở nhiệt độ phòng.

Phosphor triiodide
Phosphorus triiodide
Space-filling model of the phosphorus triiodide molecule
Danh pháp IUPACPhosphorus triiodide
Phosphorus(III) iodide
Tên khácTriiodophosphine
Nhận dạng
Số CAS13455-01-1
PubChem83485
Ảnh Jmol-3Dảnh
SMILES
đầy đủ
  • IP(I)I

InChI
đầy đủ
  • 1/I3P/c1-4(2)3
Thuộc tính
Công thức phân tửPI3
Khối lượng mol411.68717 g/mol
Bề ngoàiChất rắn đỏ sẫm
Khối lượng riêng4,18 g/cm³
Điểm nóng chảy 61,2 °C (334,3 K; 142,2 °F)
Điểm sôi 200 °C (473 K; 392 °F) (phân hủy)
Độ hòa tan trong nướcPhân hủy
Trừ khi có ghi chú khác, dữ liệu được cung cấp cho các vật liệu trong trạng thái tiêu chuẩn của chúng (ở 25 °C [77 °F], 100 kPa).
KhôngN kiểm chứng (cái gì ☑YKhôngN ?)

Sử dụng

sửa

Phosphor triiodide thường được sử dụng trong phòng thí nghiệm để chuyển đổi alcohol bậc nhất hoặc thứ cấp thành ankyl iodide.[2] Rượu thường được sử dụng làm dung môi, phía trên là chất phản ứng. Thông thường PI3 được tạo ra tại chỗ bằng phản ứng của phosphor đỏ với iod khi có mặt rượu; ví dụ, việc chuyển đổi metanol để điều chế cấp cho iodometan:[3]

PI3 + 3 CH
3
OH
→ 3 CH
3
I
+ H
3
PO
3

Các ankyl iodide là các hợp chất hữu ích cho các phản ứng thay thế nucleophin, và để điều chế thuốc thử Grignard.

Tham khảo

sửa
  1. ^ L. G. Wade, Jr., Organic Chemistry, 6th ed., p. 477, Pearson/Prentice Hall, Upper Saddle River, New Jersey, USA, 2005.
  2. ^ B. S. Furnell et al., Vogel's Textbook of Practical Organic Chemistry, 5th edition, Longman/Wiley, New York, 1989.
  3. ^ King, C. S.; Hartman, W. W. (1943). “Methyl Iodide”. Organic Syntheses.Quản lý CS1: nhiều tên: danh sách tác giả (liên kết); Collective Volume, 2, tr. 399