Huŏng-ngiòng
Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。
Huŏng-ngiòng (方言) sê siŏh ciáh ngṳ̄-ngiòng-hŏk diē-sié gì sŭk-ngṳ̄. Huŏng-ngiòng sê gâe̤ng ngṳ̄-ngiòng siŏng-dó̤i gì gái-niêng. Lâng cṳ̄ng tiăng kī lì mâ̤ siŏh iông gì uâ cĭ găng, nâ sê găk mò̤ ŏ̤k guó dó̤i-huŏng uâ gì cìng-huóng â-dā̤ hó-siŏng tiăng â̤ huôi-é, cuòi cêu hô̤ lā̤ huŏng-ngiòng; nâ sê tiăng mâ̤ huôi-é, cêu hô̤ lā̤ ngṳ̄-ngiòng.
Găk hiêng-dâi siâ-huôi dâi-dŏng, gó ô céng-hū ĭng-ôi gáuk cṳ̄ng nguòng-ĭng, dĕk-lìng-é ciŏng gūi cṳ̄ng ngṳ̄-ngiòng hô̤ lā̤ huŏng-ngiòng gì cìng-huóng. Cuòi găk ngṳ̄-ngiòng-hŏk diē-sié hô̤ lā̤ „céng-dê huŏng-ngiòng“. Chiông Dṳ̆ng-huà Ìng-mìng Gê̤ṳng-huò-guók ciŏng Pū-tŭng-uâ diâng có̤ Háng-ngṳ̄-cŭk diē-sié mì-ék ciáng-giĕ gì biĕu-cūng ngṳ̄-ngiòng, ciŏng gì-tă gì Háng-ngṳ̄-cŭk ngṳ̄-ngiòng dŭ ké̤ṳk hô̤ lā̤ „Háng-ngṳ̄ huŏng-ngiòng“, cêu sê sṳ̆k cuòi dêng-ngiê.