Nam–Bắc triều (Nhật Bản)
Bài viết này cần thêm chú thích nguồn gốc để kiểm chứng thông tin. |
Thời kỳ Nam-Bắc triều (南北朝時代 (Nam Bắc triều thời đại) nanbokuchō-jidai , cũng gọi là thời kỳ Nanboku-chō), kéo dài từ năm 1336 đến năm 1392, là giai đoạn đầu của thời kỳ Muromachi trong lịch sử Nhật Bản.
Trong thời đại này, trong nội bộ nước Nhật tồn tại hai triều đình: Bắc triều do Ashikaga Takauji thiết lập ở Kyoto, và Nam triều, thành lập bởi Thiên hoàng Go-Daigo ở Yoshino.
Về mặt ý thức hệ, hai triều đình này giao chiến trong vòng 50 năm, kết thúc với việc Thiên hoàng Nam triều thoái vị va Nam triều đầu hàng năm 1392. Tuy nhiên, trên thực tế, dòng dõi Bắc triều chịu ảnh hưởng quyền lực của Mạc phủ Ashikaga và có rất ít sự độc lập thực sự.
Từ thế kỷ 19, các Thiên hoàng của Nam triều được công nhận là các Thiên hoàng chính thống, vì họ vẫn nắm giữ đế quyền. Các yếu tố đóng góp khác là sự nắm giữ Tam chủng thần khí của Nam triều, và tác phẩm Jinnō Shōtōki của Kitabatake Chikafusa, đã hợp thức hóa Nam triều, bất chấp thất bại của họ.
Hệ quả của các sự kiện trong giai đoạn này tiếp tục có ảnh hưởng trong quan điểm thông thường hiện đại của Nhật Bản về Tennō Seika (hệ thống Thiên hoàng). Dưới ảnh hưởng của Thần đạo Quốc gia, một sắc lệnh của Hoàng gia ngày 3 tháng 3 năm 1911, đã xác định rằng các vị quân chủ trị vì hợp pháp trong thời kỳ này là từ Nam triều.[1] Sau chiến tranh thế giới thứ hai, một loạt những người đặt ra yêu sách, bắt đầu từ Kumazawa Hiromichi, đã chú ý tới dòng dõi từ Nam triều và thách thức tính hợp pháp của dòng dõi đế quốc hiện đại, có nguồn gốc từ Bắc triều.[2]
Sự hủy diệt của Mạc phủ Kamakura năm 1333 và sự thất bại của Tân chính Kemmu vào năm 1336 đã khơi mào cho một cuộc khủng hoảng về tính hợp pháp cho Mạc phủ mới.[3] Hơn nữa, những thay đổi về thể chế trong hệ thống bất động sản (shōen) đã hình thành nền tảng thu nhập của các quý tộc và các chiến binh cũng làm thay đổi quyết định tình trạng của các nhóm xã hội khác nhau. Thứ nổi lên từ các nhu cầu cấp bách của Nanboku-chō (Nam - Bắc triều) là chế độ Muromachi, mở rộng cơ sở kinh tế của các chiến binh, trong khi nắm giữ các chủ sở hữu quý tộc. Xu hướng này đã bắt đầu với khởi điểm của Mạc phủ Kamakura.
Hoàng gia Nam triều
[sửa | sửa mã nguồn]- Thiên hoàng Go-Daigo「後醍醐天皇」(1288–1339, r. 1318-1339)
- Thiên hoàng Go-Murakami「後村上天皇」(1328–1368, r. 1339-1368))
- Thiên hoàng Chokei「長慶天皇」((1343–1394, r. 1368-1383)
- Thiên hoàng Go-Kameyama「後亀山天皇」(1347-1424, r. 1383-1392)
Hoàng gia Bắc triều
[sửa | sửa mã nguồn]- Thiên hoàng Kōgon「光厳天皇」(1313–1364, r. 1331–1333)
- Thiên hoàng Kōmyō「光明天皇」(1322–1380, r. 1336–1348)
- Thiên hoàng Sukō「崇光天皇」(1334–1398, r. 1348–1351)
- Đứt quãng, 26 tháng 11, 1351 đến 25 tháng 9, 1352
- Thiên Hoàng Go-Kōgon「後光厳天皇」(1338–1374, r. 1352–1371)
- Thiên hoàng Go-En'yū「後円融天皇」(1359–1393, r. 1371–1382)
- Thiên hoàng Go-Komatsu「後小松天皇」(1377–1433, r. 1382–1412)
Tham khảo
[sửa | sửa mã nguồn]Thời kỳ này bao gồm phần đầu của thời kỳ Muromachi trong lịch sử Nhật Bản.
Bản mẫu:Chiến dịch trong chiến tranh Nanboku-chō